*Thích Thiện Huệ Kiếp nhân sinh đắm chìm trong cảnh mộng. Vạn hữu tình, vây lấy cảnh vô minh Đâu ánh sáng, đâu lối về bến đậu Con đường nào, trọn vẹn cả đôi bên Từng đêm xuống, trăng trên trời chiếu sáng Bình minh lên, mặt trời ngã về Tây
Bóng chiều qua, người người chưa giác ngộ Ôm u phiền, khổ não bởi sang tham Sống lang thang, trên cảnh đời uế trược Lòng cam lòng, tâm cam chịu sầu đau Không cũng có, cười cũng nơi này đó Vui một thời, buồn một thưở nào nguôi Hé tâm tư, phơi bày ra ánh sáng Khổ thật nhiều, vui có được bao nhiêu Một đời người, khó gặp lắm người ơi Trong phút chốc, đời tàn thân héo rũ Phai bay đi, như cát bụi thăng trầm Một ngày kia, khi thuyền này lạc bến Chim xa bầy, hoa rũ cánh tàn phai Ta về đâu, khi chơi vơi vạn nẽo Ta về đâu, khi ánh đuốc lụy tàn Cả không gian, bao quanh là bóng tối Lối ta về, là một màn bi kịch Một giấc mơ, ác mộng của cuộc đời Hãy tỉnh giấc, đừng ngủ vui mơ mộng Cảnh ảo huyền, là giả tạm mà thôi Là giọt nước là giọt sương trên lá Sẽ tan đi, mất trắng chẳng còn gì Thôi ta hãy, quay về và tỉnh giấc Cuộc đời ta, năm tháng lạc bến bờ. |
- Chịu trách nhiệm nội dung: TT. Thích Giác Nghi
- Chức vụ: Trưởng ban Ban Trị sự GHPGVN tỉnh Bạc Liêu
- Điện thoại: 0949 111 848
- Email: giacnghithich@gmail.com