Hòa thượng Thích Phổ Chí, Húy là Cảo Tâm, sinh năm Quí Mùi 1883 quê ở Cái Dầu, Sa Đéc. Ngài vốn thông minh đĩnh ngộ, có nhiều biệt tài và xuất gia từ thuở ấu nhi, nhờ sự giáo huấn của Thầy tổ và được theo Thầy đi hành đạo ở nhiều nơi nên Phật pháp rất tinh thông, kiến văn uyên bác.

Hòa thượng Thích Phổ Chí là Trụ trì đời thứ 2 tại Long Phước tự sau Hòa thượng Thích Thiên Ân. Trong thời gian làm trụ trì chùa Long Phước, Ngài có số lượng tín đồ Phật tử rất đông, Hòa thượng đã thực hiện nhiều việc lợi đạo ích đời như vận động trải đất đỏ, sửa sang con đường từ lộ cái đi Vĩnh Châu xuống bờ sông Bạc Liêu để người dân đi lại dễ dàng; tổ chức đào rộng thêm giếng làng phía sau chùa để người dân trong khu vực có đủ nước dùng trong mùa khô. Hòa thượng còn là một lương y có tài lại có tâm phục vụ sức khỏe cho đồng bào nên lúc nào chùa cũng có bệnh nhân đến nhờ Thầy xem mạch trị bệnh.

Sau lần trùng tu chùa lần thứ nhất vào năm 1888 do Hòa thượng Thiên Ân thực hiện, năm 1930 Hòa thượng Phổ Chí trùng tu chùa Long Phước lần thứ hai, chánh điện được cất lại và cửa chính xoay về hướng Nam.

Ngày 03/11 năm Đinh Sửu 1937, hóa duyên đã mãn, Ngài đã thu thần tịch diệt, trụ thế 55 năm. Môn đồ pháp quyến xây tháp an trí Ngài ở phía đông chánh điện chùa. Đệ tử Ngài là Thượng tọa Thích Chí Hiếu đảm nhiệm Trụ trì và kế tiếp với các đời trụ trì là Thượng tọa Thích Chơn Pháp, Hòa thượng Thích Hiển Giác, Hòa thượng Thích Huệ Hà và Thượng toạ Thích Giác Nghi.
Thực hiện: TTTT PG Bạc Liêu