TIẾNG GÀ GÁY TRONG ĐÊM KHUYA * Nguyễn Hồng Đêm càng về khuya tiếng máy của xe tốc hành Hoàng Yến chạy rất êm làm cho tất cả hành khách trên xe đã ngủ say, dường như chỉ còn tôi và bác tài xế là còn thức, một cảm giác bất an hiện ra trong trí tôi " nếu như bác tài mà ngủ gật luôn nữa thì nguy lắm" mắt tôi cứ nhìn theo dõi bác tài không ngớt, tôi liền lấy điện thoại di động giả vờ gọi cho người thân rồi hỏi bác tài xe đã đến đâu ? tôi tìm đủ mọi chuyện nhằm phá tan cái không gian yên lặng trên xe để mọi người thức dậy và để cho bác tài dừng ngủ gật. Nhìn đồng hồ lúc bấy giờ là 2 giờ ,bổng nhiên ở băng ghế cuối cùng trên xe xuất hiện một đồng minh với tôi "Ò ó o ò ooooo " tiếng gà trống gáy đã đánh thức mọi người trên xe, bác tài có dấu hiệu bực bội và lên tiếng " ai đem con gà trống lên xe vậy " tôi ngoáy nhìn về phía sau nơi phát ra tiếng gà gáy ở băng ghế cuối cùng; một hình ảnh người đàn bà tuổi trạc mẹ tôi đang quấn lại cái khăn rằn trên cổ và đang làm những động tác để cố tránh né cái nhìn của mọi người, khoảng vài phút đồng hồ thì tiếng gà gáy lại cất lên trong xe, âm thanh của nó không hề giảm âm lượng một vài người khách phàn nàn ,bác tài thì cứ tắc lưởi , một đôi nam nữ ở tuổi teen ngồi gần đó lên tiếng " Đề nghị quăng con gà xuống đường cho rồi đi ", tất cả mọi người trên xe đều thức giấc. Khi xe vừa qua cầu Mỹ Thuận một quãng thì bác tài cho dừng xe ở một tiệm cơm để hành khách xuống xe ăn uống lót lòng , bác tài nói với chủ con gà " bà để tui đem con gà bỏ đằng sau cóp xe " và thế là con gà đã được cách ly , người đàn bà ấy cũng bước xuống xe nhưng không vào quán ăn, thấy tôi cũng đứng bên ngoài không vào quán bà đên gần tôi và nói " con cũng đi Thành Phố hả?" chưa kịp trả lời bà nói tiếp " dì đi Thành Phố thăm thằng con đang học đại học trên đó đem theo con gà trống để nấu cháo cho nó ăn, phải chi dì bắt con gà mái thì đâu có làm phiền những người trên xe ". Tôi mỉm cười và nói " không có gì phiền đâu dì ơi ". Nhưng thật lòng trong thâm tâm tôi rất vui vì lâu lắm rồi mới gặp lại được hình ảnh người nhà quê lên thành để thăm con cái họ thường đem theo quà nào là gà vịt những đòn bánh tét tự gói có khi cả một buồng chuối được đốn ở sau vườn , vui vì đêm nay bổng nhiên tôi lại được nghe tiếng gà gáy dù rằng tiếng gà gáy trong xe.Thật ra thì từ khi có đại dịch cúm gia cầm mình đã thiếu vắng tiếng gà gáy văng vẳng xa xa giữa trưa hè hay trong đêm vắng ,nhất là ta đang sống giữa thành thị náo nhiệt đầy tiếng ồn và khói bụi , có lúc ta cũng mơ về một miền quê yên ả ở nơi đó có hình ảnh của những bà mẹ hằng ngày ra vào nơi xà lản sau nhà múc nước bằng gáo dừa vo gạo nấu cơm ,thèm được nghe tiếng trâu gọi đồng mùi khói rạ rơm.
Trách thời dịch cúm gia cầm. Để ta nhớ lắm tiếng gà gáy trưa. |
Cập nhật ( 05/03/2009 ) |
- Chịu trách nhiệm nội dung: TT. Thích Giác Nghi
- Chức vụ: Trưởng ban Ban Trị sự GHPGVN tỉnh Bạc Liêu
- Điện thoại: 0949 111 848
- Email: giacnghithich@gmail.com