QUAN ÂM NHIỆM MẦU
* Bạch Ngọc
Thấm thoát mà đã mấy mươi năm, lúc bấy giờ tôi còn ở bậc trung học. Lúc đó, tôi cùng với các học sinh khác được trường tổ chức cho đi tắm biển, dẫn đầu chúng tôi là những giáo viên cùng trường. Lúc tôi đang vui đùa với bọt sóng, bỗng nhiên một cơn sóng mạnh từ ngoài ập đến đẩy tôi ra khỏi vùng cho phép. Vì không biết bơi nên tôi quá hoảng sợ.
Giây phút đó thật kinh hoàng, tôi thấy mình càng lúc càng ra xa đất liền, trong lúc đó tôi tin chắc là mình sẽ chết. Lặn hụp trong nước biển khá lâu, tôi gần như đã kiệt sức, nhìn lên bờ thì thấy nước nhấp nhô lên xuống, hình ảnh các cô giáo và các bạn đang đùa giỡn trước mặt. Tôi vẩy tay cầu cứu mà không ai nghe thấy.
Trong lúc thập tử nhất sinh, tôi nhớ lại lời Mẹ dặn “khi nào hoạn nạn nhớ niệm Phật Quan Âm”, nên lúc đó tự nhiên tâm tôi nghĩ đến Phật. Chỉ cần vài giây nữa thôi là tôi kiệt sức, chắc chắn sẽ chết thôi. Nhưng thật kỳ lạ, tự nhiên như có ai đó đẩy chân tôi lên trên một chỗ cao có đất đứng lên được. Cảm giác sung sướng đó tôi còn nhớ đến bây giờ. Tôi quá sức vui mừng, liền theo đường đó đi lần vào bờ. Khi lên được đất liền tôi vội chạy đến với các bạn, lúc đó cô giáo thấy tôi khóc, mặt thì xanh xao và hỏi tôi chuyện gì đã xảy ra. Sau khi nghe tôi tường thuật lại mọi việc, cô giáo tôi cũng hoảng sợ, vội vàng đưa tôi trở về khách sạn ngay.
Hôm đó, tôi thấy quá hối hận vì đã làm cô giáo lo lắng và đã làm các bạn mất vui. Mẹ tôi thường bảo tôi rằng ” cuộc đời có những điều kỳ lạ xảy ra mà mình không giải thích được”. Đức Phật đã cứu sống Mẹ và tôi biết bao nhiêu lần.
“Ðúng là con tin có Phật trên đời nầy đó Mẹ ạ. Nhìn thấy sự linh ứng của Ðức Phật con có mấy câu thơ:”
Mẹ ơi sóng biển dâng trào
Nếu không có Phật con nào còn đây
Trong cơn hoạn nạn phút giây
Tử thần kêu gọi hôm nay mấy lời
Quan Âm Bồ Tát tuyệt vời
Qua bao năm tháng cuộc đời chứng minh
Phật Bà cứu độ chúng sinh
Trong cơn bỉ cực niềm tin hướng về
Con như thấy Phật gần kề
Xót thương an ủi vỗ về động viên
Tình thương của Phật vô biên
Thật là huyền diệu linh thiêng vô cùng.