Sầu vương biên ải
* Thái Thụy Phong
Bài Sầu Vương Biên Ải là một trong hai bài đầu tiên (bài còn lại là Tôn Tẩn giả điên) gây tiếng vang của ông Út Trà Ôn khi về cộng tác với hãng đĩa Asia và Pháp Á trong những ngày đầu lên Sài Gòn. Bài “Sầu vương biên ải" lúc đó rất được mọi người ưa thích, vì nói lên được nỗi lòng người xa gia đình đi kháng chiến chống thực dân Pháp. Bài này là một trong những tác phẩm nổi tiếng tiêu biểu cho giai đoạn phát triển vọng cổ nhịp 16 vào những năm 40 của thế kỷ trước.
Lối
Nhìn trời hiu quạnh rừng đêm sương gió lạnh Chốn quê nhà lòng chạnh nỗi niềm riêng Em ơi muôn dặm xa xôi xin em giữ vẹn hương nguyền Để cho người cô lữ khỏi mang niềm tủi hận
Câu 1
Thâu canh hồn ngơ ngẩn nhìn (8 HÒ) Ánh trăng khuya soi lặng lẽ giữa đêm trường (10 HÒ) Cảnh vật mơ màng say giấc điệp giữa trời sương (12 XÊ) Chạnh nỗi lòng người viễn khách cô đơn (14 HÒ) Ngoài biên ải lạnh lùng sầu vương theo ngọn gió (16 CỐNG)
Câu 2
(—)(—) (—)(—) Tấm thân tuy dầu dãi phong trần nơi lữ thứ (6 -) Mà hồn thê còn trơ đoái mộng gia đình (8 HÒ) Nhớ tuổi tiễn đưa lệ đẫm tuôn dòng (10 HÒ) Phút hận chia lìa không tả được niềm đau (12 CỐNG) Niềm riêng mang nặng canh cánh bên lòng (14 XANG) Nhớ bạn thâu phòng vàng võ nét thu phai (16 XANG)
Câu 3
(—)(—) Giọt sương tưới ngàn cây đẫm lệ (4 XANG) Ngọn gió lay cành lả tả tơi (6 XANG) Hương quê nhà tìm giá lạnh ra khơi (8 XÊ) Khóc cho đời cô lữ nơi ven trời cô quạnh (10 XANG) Còn vọng tưởng người thiếu phụ (12 XÊ) Trông ngọn đèn khuya mơ hình bóng chinh lang (14 XẾ) Ngoài muôn dặm núi mây ngàn (16 HÒ)
Câu 4
(—)(—) Đêm vơi khắc lụn canh tàn (4 XỀ) (—) Gió lướt nhẹ nhàng (6 XỀ) Rừng đêm xào xạc. Mấy đoạn tơ lòng (8 XÊ) Rung động nhịp hoài mong. Ngẩn ngơ nhìn cỏ cây vắng vẻ (10 CỐNG) Lạnh lùng. Tâm hồn như hương phụ kia còn màu sương u ám (12 XẾ) Em ơi tuổi bấy lửa ta xinh chưa bén đượm (14 XANG) Mà ai xuôi chi cho phượng phải xa hoàng (16 HÒ)
Câu 5
(—)(—) (—)(—) Thơ xưa ôn lại đã bao lần (6 HÒ) Lời âu yếm chưa đượm nét mờ vong (8 HÒ) Câu ái ân vẫn đượm nồng (10 HÒ) Mùi chung chủy. Lòng anh càng thất thỉu (12 XÊ) Niềm thương nhớ bạn xa xăm mòn mỏi (14 XÊ) Chiếc bóng thâu canh khắc khoải đợi tin hồng (16 XỀ)
Câu 6
(—)(—) Vì nước non mịt mờ cơn khói lửa (4 XÊ) Khiến cho đôi ta như kẻ Tần người Sở, sâm thương ngăn trở (6 CỐNG) Như nhạn lạc giữa rừng khuya (8 XÊ) Anh thì dặm ngàn sương gió chốn xa xăm (10 XÊ) Còn em chịu cảnh chăn đơn gối lẻ chốn loan phòng (12 XỀ) Thâu canh đẫm lệ tình dầm chan khăn áo (14 XANG) Nét liễu phai tàn môi thắm lợt màu son (16 LIU) |
Cập nhật ( 01/06/2012 ) |