PHẬT GIÁO VỚI NHỮNG VẤN ĐỀ CẤP THIẾT * TT. Thích Bửu Minh Tham luận BTS Phật giáo tỉnh Gia Lai Bằng cái nhìn tổng quan thực tế, và những thông tin trên mạng trong nhiều năm qua về hiện tình Phật giáo Việt Nam, Ban Trị Sự Phật giáo Gia Lai chúng con có những nỗi niềm ưu tư trăn trở, xin được kính trình Chư Tôn Trưởng lão Hòa thượng, chư tôn đức đang lãnh đạo trung ương GHPGVN về sự sinh hoạt của các ban ngành trong Giáo Hội: Ngành Tăng Sự: Sự tồn tại của Giáo Hội là sự tiếp nối, kế thừa của Tăng Ny trẻ, do vậy mở giới đàn để truyền giới là điều cần thiết, không thể không có. Nhưng tình hình giới đàn mở những năm gần đây quá nhiều, tỉnh hội Phật giáo của từng tỉnh coi Phật sự giới đàn là cấp thiết, cần phải tổ chức, bởi vậy năm nào cũng có tỉnh mở giới đàn, để cho giới đàn thành tựu viên mãn, rất cần phải có giới tử. Sau năm 1975 Giáo hội thiếu Tăng Ni, nhưng hiện nay tình hình đã khác ngành Tăng Sự của nhiều tỉnh, thành phải tăng cường quản lý chặt chẻ Tăng Ni trong phạm vi chức trách của mình. Ngành Hướng dẫn Hơn 30 năm GHPGVN thành lập, tới thời điểm này Giáo hội vẫn chưa có bản kinh Nhật Tụng Thiền Môn bằng Quốc văn chung cho các chùa và Phật tử trong nước. Rải rác có Kinh Nhật tụng do thầy Nhật Từ biên soạn, thầy Chân Tính biên soạn cho Phật tử chùa Hoằng Pháp…… Nhưng cũng chỉ là cách tự phát của mỗi chùa, chứ Giáo hội vẫn chưa có bản kinh Thiền Môn Nhật Tụng do ban văn hóa trung ương soạn áp dụng chung cho các chùa toàn quốc. Chính điều đó dẫn đến tình trạng Phật tử chùa này qua chùa kia tụng không được, hoặc bở ngỡ không hòa nhập được. Sức mạnh của Giáo hội là ở chỗ: “ Tất cả là một, một là tất cả”. TWGH phải có phương pháp nào nhắc nhở tín đồ Phật giáo khi làm giấy CMND cho mình, cho con cháu xin ghi vào mục tôn giáo: Nên ghi là Phật giáo thay vì hời hợt như lâu nay ghi “tôn giáo không”. Vì nếu ghi thì trong vài mươi năm nữa nhà nước thống kê tín đồ theo tôn giáo, Phật giáo sẽ là tôn giáo thiểu số trong một nước có bề dày lịch sử là Phật giáo có mặt 2000 năm trên đất nước Việt Ngành Hoằng Pháp: Ngành Hoằng Pháp của mỗi tỉnh thành nên liên kết lại với nhau, tỉnh có ngành Hoằng Pháp mạnh giúp đỡ những tỉnh thành ít Tăng Ny, ngành Hoằng Pháp yếu. Nhất là các tỉnh Quảng Bình, Nghệ An, Hà Tĩnh, Thanh Hóa và các tỉnh ở biên giới phía Bắc, Tây Nguyên. Nên mở lớp đào tạo giáo lý căn bản, Phật học ứng dụng cho cư sĩ Phật tử, và Giáo hội tạo mọi điều kiện tốt nhất để cho họ trở thành Hoằng pháp viên, phụ giảng trong Ban Hoằng pháp của mỗi tỉnh. Điều động họ đi vào vùng sâu vùng xa thuyết giảng, những nơi không có Ngành Hoằng Pháp TƯGH nên mở khóa dạy Thiền trị bệnh cho các ban Hoằng Pháp các tỉnh thành và cấp giấy chứng nhận để hoằng pháp viên về địa phương chia sẻ lại với Phật tử. Thiền là cốt tủy của Đạo Phật, thiền trị bệnh là của Đạo Phật, vậy mà các tôn giáo khác đã cử người học lóm và đã đem ra áp dụng trước Phật giáo về lãnh vực này để lôi kéo tín đồ. Ngành Giáo dục Phật giáo Việt Phật giáo có thể đóng góp tốt cho nền giáo dục cộng đồng, chia sẻ gánh nặng cho nền giáo dục quốc gia bằng cách mở các trường Mầm non, mẫu giáo và trường tư thục Bồ Đề. Điển hình Phật giáo Long An đã mở được trường tư thục Bồ Đề. Phật giáo cả nước cũng có thể theo mô hình Phật giáo Long An triển khai lãnh vực này. Ngành Văn Hóa: Ban văn hóa Phật giáo TW nên thường xuyên tổ chức thi đua viết truyện ngắn, tùy bút, truyện dài, thi ca, âm nhạc….. Và cấp thiết hơn hết nên phối hợp với Ban Nghi lễ, Ban Hướng dẫn Nam Nữ Phật tử, Ban Hoằng Pháp soạn Nghi thức tụng niệm bằng quốc văn, trình Giáo hội TW, sau khi được thông qua, áp dụng chung cho Phật giáo toàn quốc. Hai ngàn năm Phật giáo có mặt ở Việt Những ngày lễ lớn trong năm như Phật đản, Vu lan, Thành đạo, tết Nguyên đán, rằm tháng giêng, …Ngành văn hóa Phật giáo nên tham mưu, hướng dẫn, đột phá trong cách tổ chức để lễ hội Phật giáo trở thành lễ hội dân tộc. Ngành Nghi Lễ: Nghi lễ của Phật giáo mỗi nước đều có bản sắc riêng, nhìn vào cách ăn mặc của Tu sĩ, cư sĩ của Phật giáo mỗi nước, chúng ta biết họ là Tăng sĩ, Phật tử nước nào. Còn Phật giáo Việt Ưu tiên cho Tăng Ny dấn thân Hoằng Pháp, coi họ là hạt nhân lãnh đạo kế thừa cho Giáo hội: Mỗi năm ngành giáo dục của Phật giáo của ba miền cho ra trường hàng 1000 cử nhân Phật học, một số ít thì học thêm lớp cao học, còn phần đông về lại địa phương, hoặc cất am cốc, tịnh thất tu tập cho riêng mình. Không cần biết đến giáo hội, không liên quan đến Giáo hội. Do vậy Giáo hội cũng không thể điều nơi thừa đến nơi thiếu. Có nhiều tỉnh như: Đồng Nai, Bà Rịa-Vũng Tàu, Bình Định, TP. Hồ Chí Minh……. Số lượng Tăng ni mỗi tỉnh trên số ngàn, còn một số tỉnh như: Quảng Bình, Nghệ An, Hà Tỉnh, Thanh Hóa, Lạng Sơn…..Số lượng tăng Ny ở mỗi tỉnh này chỉ đếm được trên đầu ngón tay. Chính từ tỉnh thì quá thừa Tăng Ny, tỉnh thì quá thiếu Tăng Ny, còn Giáo hội thì vẫn không có cách nào điều động bổ sung Tăng Ny cho các tỉnh thiếu. Cũng may mắn cho Phật giáo Việt Giáo hội nên quan tâm đến số Với niềm thao thức, ưu tư trước vận mệnh của Phật giáo Việt |
Cập nhật ( 07/10/2012 ) |
- Chịu trách nhiệm nội dung: TT. Thích Giác Nghi
- Chức vụ: Trưởng ban Ban Trị sự GHPGVN tỉnh Bạc Liêu
- Điện thoại: 0949 111 848
- Email: giacnghithich@gmail.com