NIỀM HY VỌNG CỦA MỘT GIA ĐÌNH BẤT HẠNH * Thích Nữ Ngộ Đạo Đời sống của người dân vùng ven biển ở huyện Đông Hải tỉnh Bạc Liêu chỉ là vách lá đơn sơ cơm ngày qua bữa, con cái không bệnh tật ốm đau học đến lớp năm lớp sáu như vậy cũng đủ cho những ngươì làm cha mẹ yên tâm với cuộc sống gia đình mình. Mô hình của họ rất là bình dị đơn giản nhưng cũng không thoát được hoàn cảnh khắc nghiệt của số phận như anh Thái Hoàng Thương và chị Nguyễn Thị Hoa 30 tuổi ở ấp 3 xã Long điền C, huyện Đông Hải, tỉnh Bạc Liêu. Trên ba năm qua anh chị luôn cất tiếng thở dài, với ánh mắt buồn rười rượi vì phải nhìn con mình tàn tật suốt đời! Với một gia đình năm người không nghề không nghiệp, anh Thương phải tất bật chạỵ ngược chạy xuôi kiếm gạo nuôi cha bán thân suốt sáu năm và đứa con trai Thái Văn Liền ba tuổi với chứng bại não bẩm sinh. Tên cháu là Thái Văn Liền, cái tên rất là mộc mạc nhưng mang nặng niềm hy vọng của cha mẹ cháu! Bởi lẽ cháu bệnh bại não không thể đi đứng được, nhưng anh Thương chị Hoa lại đặt tên cho con là “Liền” phải chăng anh chị lúc nào cũng mơ ước hy vọng con mình được liền lạc, mạnh khỏe không khiếm khuyết bệnh tật ốm đau!!! Nhưng sự thật thì khắc nghiệt quá một mình anh lo cái ăn cho cả nhà thì làm sao lo chạy chữa được cho cha và con. Cha anh đã mất vào năm 2007, con thì cứ lăn lóc đó, anh quá tuyệt vọng buông trôi số phận ! Nhưng không ngờ vào cuối năm 2007 được thầy Thích Nguyên Từ và một số Phật tử ở hải ngoại trải lòng từ bi đến những người bất hạnh nơi quê hương xứ sở, trong đó có con anh. Niềm hy vọng bừng dậy trong anh chị, gia đình trở nên ấm áp hạnh phúc. Anh chị hay nâng con dạy và nói; mình đi Thành phố Hồ Chí Minh trị cho con hết bệnh nghen, đâu con đi coi. Cháu Liền vội bước xiêng qua dẹo lại. Rất nhanh vì tuy cháu bệnh nhưng không mất trí, cháu cũng thể hiện được sự vui mừng khi nghe cha mẹ nói chữa hết bệnh để đi được, để chạy nhảy vui đùa với trẻ em hàng xóm. Niềm hy vọng lại tràn ngập thêm trong lòng anh Thương và chị Hoa sau chuyến về thăm quê của thầy Thích Nguyên Từ vào trung tuần tháng sáu năm 2008. Thầy vô cùng thương tâm trước bệnh tật của cháu, thầy nhận thấy bệnh cháu có thể điều trị bớt được nếu có điều kiện. Mặc dù thầy là hàng tu sĩ trắng tay đi vào đời chỉ qua hạnh nguyện của Bồ tát Quan Thế Âm với lòng từ cứu khổ ban vui của người con phật. Thầy không ngần ngại chung sức chung lòng với Phật tử để làm những chiếc phao nhân ái, những nhịp cầu tình thong cho những mảnh đời bất hạnh vượt qua số phận. Từ nay nơi trời Tây xa xôi, thầy và quí Phật tử phải thêm gánh nặng và nỗi lo cho nơi này. Nước nào cũng phải tất bật mới có điều kiện sinh hoạt cho gia đình. trong chuyến về thăm quê hương của thầy vừa qua cũng thấy được lòng bi mẫn của quí phật tử, đã nhường cơm sẻ áo giúp đỡ những người bệnh tật khốn khó nơi quê hương xứ sở. Hy vọng rằng một ngày nào đó thầy và quí Phật tử sẽ mang về những ngọn gió xuân tươi mát, thay cho những tiếng thở dài não ruột và ánh buồn lặng lẽ hôm nào sẽ rực sáng với nụ cười tươi trên môi, khi thấy con mình chơi trước sân chạy sau vườn quấn quít bên cha mẹ vui đùa khúc khích. Đó chính là ánh bình minh ấm áp trong lòng họ niềm vui mà anh Thương và chị Hoa hằng mơ ước bởi : Mắt người là vầng trăng sáng Để xua bao bóng tối đêm đen Miệng người là cánh hoa sen Một khi hé nở một phen thơm lừng Tiếng người là gió mùa xuân Một khi thổi nhẹ nơi nơi mát lòng. |
Cập nhật ( 31/01/2018 ) |
- Chịu trách nhiệm nội dung: TT. Thích Giác Nghi
- Chức vụ: Trưởng ban Ban Trị sự GHPGVN tỉnh Bạc Liêu
- Điện thoại: 0949 111 848
- Email: giacnghithich@gmail.com