NGỢI CA TỊNH ĐỘ * Thiền sư Ấn Quang * Pháp Hiền dịch Lớn lao thay! Giáo lý của pháp môn Tịnh Độ. Tâm đó làm Phật, tâm đó là Phật, chỉ thẳng tâm người, nét kỳ đặc của giáo lý ấy tựa như khiêm tốn, nhúng nhường. Là niệm niệm Phật, là niệm thành Phật. Trải qua bao kiếp hành giả chứng tu, phẩm chất của nó được vun bồi thêm cao tuyệt. Giáo lý ấy choàng phủ đủ ba căn thương, trung, hạ, xuyên suốt ba tông: Thiền, Giáo, Luật. Như mưa nhuần vạn vật, tựa như biển lớn dung chứa mọi sông ngòi. Tất cả pháp “Biên, Viên, Đốn, Tiệm” đều không thể không chảy từ nguồn pháp ấy. Mọi hạnh lành đại, tiểu, thực, quyền, vẫn không thể không quy vào pháp ấy. Chưa dứt trọn phiền não tế vi, để tự dự vào ngôi Bổ Xứ, là địa vị một lần sinh, trọn đầy trí tuệ (viên mãn Bồ Đề). Chín giới chúng sinh rời khỏi pháp này, trên không thể hoàn thành Phật đạo, chư Phật mười Phương từ bỏ pháp này, dưới chẳng thể lợi khắp quần sinh. Vì thế, hội chúng Hoa Nghiêm, tận phong vương vị, mười nguyện Phổ Hiền, Pháp Hoa kệ tán, niệm Phật một lần xưng, đều chứng thực tướng các pháp.
Giáo lý, hành, quả Là cương tông của Phật pháp Nhớ Phật niệm Phật Đường ngắn nhất trong mọi nẻo Khi xưa Phật còn tại thế Thuận tu một pháp Mà bốn pháp tự đủ tròn Đời nay chẳng vậy Nếu rời Tịnh Độ Thời quả chứng toàn không Do quá cách xa Thời đại của Thánh nhân Nhân loại tánh căn yếu kém Nếu chẳng cậy nương sức Phật Quyết khó giải thoát Nói pháp môn Tịnh Độ đó Là phẩm chất choàng đủ ba căn Cao hơn hẳn Giáo, Luật, Thiền Thật là lòng bi tận của Phật Trở vào thể tánh, chúng sinh vẫn đủ Hội ba thừa, năm tánh Đồng quy Tịnh vực Trên dẫn dường chư Thánh Dưới chỉ lối phàm phu Đồng chứng chân thường Chúng sinh chín giới Rời pháp môn này Không thể trọn thành Phật đạo Chư Phật mười phương Từ bỏ pháp này Dưới chẳng thể lợi khắp quần sinh Vì thế, trên Thánh, trước cả Hiền Ai ai cũng đồng hướng đến Trăm ngàn Kinh Luận, Đâu đâu cũng bảo nên về Tự Hoa Nghiêm, sau khi vào nẻo đó Tận tại mười phương Không ai không cầu sinh Tịnh Độ Pháp âm Phật thuyết, Từ độ hội Kỳ Viên Mọi trứ thuật, diễn bày Suốt Tây Thiên, Đông Độ Đều tận kết vào hoa sen ấy. Người xưa vẫn nói Thân người khó được Thắng địa khó sinh Phật pháp khó nghe Tử sinh khó thoát Ta hay phúc hạnh Có được thân người Sinh trong thắng địa Lại nghe Phật pháp Hiềm vì nghiệp nặng chướng sâu Phiền não tế vi Sức đâu trừ chặt Mau rời ba cõi Thoát hẳn tử inh Nhưng được phước thay! Nghe Như Lai dạy Rũ tận lòng bi Chỉ bày phương tiện Khéo, lạ, lớn, sâu Nhiếp thu Thập Địa Ôm trọn ba căn Pháp môn Tịnh Độ Mang nghiệp sinh về Hạnh phúc đâu ngờ Lớn như thế ấy Nếu chẳng phải trồng vun cội đức Từ vô số kiếp lâu xưa Làm sao có thể Duyên nghe được pháp Không thể nghĩ bàn Liền sinh chân tín Phát nguyện cầu về. Trộm nghe Tịnh Độ Là pháp cứu cánh Thỏa bổn hoài Phật Vượt hẳn Thiền, Giáo, Luật ba tông Nhiếp trọn ba tông Thiền, Giáo, Luật Nói cách giản đơn Một câu một chữ Một kệ một bài Bao hết không chừa Nói rộng hơn ra Ba tạng nghĩa huyền Mười hai bộ Kinh Diệu nghĩa năm tông và chư sư tổ Pháp ấy nói ra Còn chưa tận đủ. Pháp ấy sang giàu Lợi trọn chúng sinh Đồng thành Chánh Giác Hiện ra tướng lưỡi rộng dài Dùng sức thần thông, sức trí tuệ Thuyết như vi trần các cõi Pháp dẫu thuyết như Bừng bừng lửa dậy Dẫu có nói không dừng Dẫu âm vang từ vô biên quốc độ Há có thể trọn vẹn phơi bày. Thật vậy, nghĩa của Tịnh Độ Vốn chẳng thể nghĩ suy. Chẳng hạn, Đại Kinh Hoa Nghiêm Vua trong Kinh điển Duy nhất trước sau Toàn diện quy vào Mười đại nguyện vương Sâu thẳm Pháp Hoa Diệu dẫn quần sinh Địa vị ngang bằng Đẳng Giác Bồ Tát Trăm ngàn Kinh luận Đều trỏ chỗ về Do vì lý ấy Văn Thù phát nguyện Phổ Hiền khuyến tấn Như Lai thọ ký Trong Kinh Đại Tập Kinh dạy biết rằng Vào thời Mạt pháp Nếu chẳng pháp này Khó mong đắc độ Gọn trong Đại Luận Bà Sa Lọng Thọ Bồ Tát Dẫn khai đường dễ Thoát mau sống chết Trước Thánh trên Hiền Ai ai cũng hướng Há để phí sao! Quả thật như vậy Một đời Phật dạy Dẫn bước chúng sinh Là môn niệm Phật Không chỉ thế thôi Thường khi đề cử Chỗ của sáu căn Đối cùng hiện tượng Gọi rằng đại địa, núi sông Sáng, tối, sắc, không Thấy nghe biết hiểu Hương, âm, nếm chạm… Không một chỗ nào Không (xiển) dương Tịnh Độ Nói hết được ư! Nóng lạnh chống nhau Già bệnh đẩy xô Bão, mưa, nắng hạn Binh đao loạn thế Bạn cùng ma quỷ Cái nhìn cong lệch Không một chỗ nào Mà không đề tỉnh Kỉnh sách vãng sinh Cầu mau Tịnh Độ Nói hết được ư! Nói một lời thôi Một lời ôm trọn Cũng là Tịnh vậy Tận cùng của Tịnh Tịnh thời sáng thông Sáng thông là Diệu Giác Diệu Giác chẳng đạt ư! Duy nhất lời này Há dễ đảm đương Phật kệ lục tức (Thiên Thai sáu pháp) Dẫu biết tinh nghiên Duy nhất kệ này Tín, Nguyện, Hạnh thôi! Không Tín, làm sao khởi nguyện Không tròn đủ nguyện Đạo hạnh khó vào Phật hiện diệu hạnh Nếu như muốn nắm Mà nguyện không đầy Sao lên ngôi tín Tịnh Độ pháp môn Mọi Kinh mọi Luận Đều chỉ rõ ra Duy nhất Phật kệ Là kệ Tán Phật Đề cử chánh báo Để nhiếp y quả Hóa Phật trùm che Mọi loại chúng sinh Ba Kinh Tịnh Độ Toàn diện đưa ra Bảo Giám Liên Tông Lời lời rơi lệ Nhỏ máu tim ghi Xứng tánh phát huy Tùy cơ chỉ thị Dẫu vớt nổi chìm Tuy là cứu đấy Nhưng chẳng thể quên Lời tha thiết đó Bỏ lời tha thiết Tín không thể sinh Tà không diệt dứt. Phải hiểu cho rằng Ta từ vô thủy Tạo bao nghiệp xấu Vô lượng vô biên Kinh Hoa Nghiêm dạy Giả sử nghiệp ác Có tướng có hình Hư không mười phương Cũng không chứa đủ Rề rà trôi nổi tu trì Há có thể dứt tiêu, trừ tận Vì thế hai vị Thích Ca, Di Đà Thương xót chúng sinh Sức đâu trừ sạch Đặc biệt mở ra Pháp nhờ sức Phật Mang nghiệp sinh về Lòng bi lớn ấy Tuy mẹ tuy cha Tuy trời tuy đất Dẫu ví một phần Sao bằng tâm Phật Tợ cả hằng sa Chỉ nên hổ thẹn Sinh lòng sám hối Mong Phật chở che An thân sạch nghiệp. Hòa thượng Thiện Đạo nói rằng: “Nếu muốn học lý Từ địa vị phàm Nhẫn đến Phật vị Nhất thiết các pháp Không thể không học Nếu học thực hành Chọn ngay một pháp Khế lý khế cơ Nỗ lực tinh ròng Mới hay chứng nhanh thực ích Dẫu cho bao kiếp Vẫn khó xuất ly Gọi rằng một pháp Khế lý khế cơ Nào hơn Tín, Nguyện Nắm chặt Phật danh Tây Phương cầu thẳng.” Kinh A Di Đà Kinh Vô Lượng Thọ Kinh Quán Vô Lượng Thọ Phật Ba Kinh Tịnh Độ nên danh Chuyên luận Tịnh Độ Duyên khởi lý, sự Kỳ dư chư Thánh Điển Đại Thừa Đều nội hàm Tịnh Độ Mà một Kinh Hoa Nghiêm Như Lai sơ thành Chánh Giác Vì bốn mươi mốt vị Pháp thân Đại Sĩ Nói thẳng ra diệu pháp Nhất Thừa Tối hậu Thiện Tài Du phỏng chư Thiện Trí Rốt sau chỗ chứng Đã đồng chư Phật Thế nhưng Phổ Hiền Lại vì Đồng Tử Thuyết mười đại nguyện Khuyến khắp hải chúng Cùng với Thiện Tài Hồi hướng sinh về Tây Phương Cực Lạc Để được định kỳ Đầy tròn quả Phật Quán Kinh, Hạ Phẩm Hạ Sinh Kẻ năm tội, mười ác Đủ các ác duyên Khi phút lâm chung Tướng địa ngục hiện Có Thiện Tri Thức Dạy cho niệm Phật Người ấy thọ nhận Xưng danh Phật hiệu Chưa dứt mười câu Tức hiện hóa Phật Ân cần nắm tay Nhẹ dắt sinh về Kinh Đại Tập nói: Mạt pháp chúng sinh Ngàn kẻ tu hành Chỉ may mắn lắm Đắc đạo một người Chỉ nương niệm Phật Vượt qua tử sinh Một pháp niệm ấy Có thể biết rằng Trên Thánh dưới phàm Là lối tu chung Hoặc ngu, hoặc trí Pháp ấy không thành Xuống tay quá dễ Lại thành công cao Dùng sức ít thôi Mà bao hiệu quả Chuyên nhờ sức Phật Mà siêu lợi ích Hơn hẳn lối thường. Người xưa vẫn nói: Chúng ta học đạo Như kiến bu bò lên núi thẳm Niệm Phật vãng sinh Tựa gió thuận buồm căng Lời người xưa ấy Khéo hình dung quá! Thế Tôn Đại Giác Lân mẫn vạn loài Mê cảm tự tâm Sáu nẻo lạc loài Bao kiếp lâu dài Vẫn chưa thoát khỏi Do vậy, khởi vô duyên bi Hòa cùng từ ái Hiện vào cõi đời Thành Chánh Đẳng Giác Tùy theo cơ nghi Rộng tuyên vạn pháp. Bao quát đại cương Thường có năm Tông Luật là thân Phật Giáo là lời Phật Thiền là tâm Phật Chỉ ba pháp đó Vẫn ba pháp đó Phật độ chúng sinh Lấy ba pháp đó Chuyển thành nghiệp Phật Ba nghiệp đã chuyển Phiền não vẫn Bồ Đề Sinh tử là Tịch Tịnh! Sợ rằng, nghiệp trọng chướng sâu Khó mà hóa chuyển Thời dụng mật trì Khéo léo huân tu Hoặc tợ ấu trùng Tò vò bắt ăn Chú rằng: giống ta, giống ta Sau đó bảy ngày Tò vò thành tựu Hoặc sợ khí căn Hãy còn lậu liệt Chưa được giải thoát Sinh lại một lần Khó thoát mê thất Ở đây mở riêng Tín nguyện niệm Phật Một môn cầu sinh Tịnh Độ Nhẫn cho Thánh đó hoặc phàm Cõi Phật liền được sinh sang một đời Thánh thì mau chứng Bồ Đề Phàm thì thoát hẳn mọi bề tử sinh Nương nhờ Phật nguyện quang minh Biết bao công đức cho mình cho ta. Phải biết rằng: Luật là căn bản của ba tông Thiền, Mật, Tịnh. Nếu chẳng nghiêm trì cấm giới, thì ích lợi thật sự của ba tông, không thể đắc. Như xây nhà cao vạn trượng, nền móng chẳng vững vàng, đã chưa thành mà còn gãy đổ. Tịnh Tông làm chỗ về đủ cả ba tông, như dòng chảy trăm sông đổ vào biển lớn. Với pháp môn Tịnh độ, là mười phương ba đời của trọn vẹn chư Phật, trên trọn thành Phật đạo, dưới giáo hóa quần sinh, pháp của thành thủy thành chung vậy. Vì thế Kinh Hoa Nghiêm Phẩm đi vào pháp Giới Phổ Hiền bèn gia bị Cho đồng tử Thiện Tài Đã chứng ngang Đẳng Giác Phổ Hiền liền khuyến phát Mười điều đại nguyện vương Hồi hướng sinh Tây Phương Để khắc định thời kỳ Chín tròn đầy Phật quả Dùng đó khuyến phát luôn Hải chúng nơi Hoa Tạng Mà Kinh Quán Vô Lượng Phẩm Hạ Phẩm Hạ Sinh Bọn ngũ nghịch, mười ác Kẻ sắp rơi địa ngục Được bậc Thiện Tri Thức Dạy cho phép niệm Phật Hoặc niệm chỉ vài câu Là lúc mệnh chung dứt Phật hiện ra tiếp dẫn Sinh về cõi hoa sen Quán sát lợi ích ấy Thời Đẳng Giác Bồ Tát Cũng chẳng thể ở ngoài Nhẫn đến bọn tạo ác Đều cũng được dự phần Công đức của pháp ấy Lợi ích của pháp ấy Xuất lưu từ một đời Phật dạy Một đời Phật dạy dỗ Đều nương vào tự lực Để thoát cảnh tử sinh Sức bi nguyện của Phật Tuyệt đối phải nương nhờ Nghiệp ác xưa đã tạo Đều có thể mang về Quét sạch hẳn bụi trần Hẳn là nhờ sức Phật Đạt đến cội Bồ Đề Đăng lên ngôi thượng địa Là pháp đặc biệt ấy Pháp của những bình thường Nào có được như vậy. Nay đem luận rộng ra Trưng chứng ở Hoa Nghiêm Pháp Hoa cũng thể hiện Chư Kinh điển Đại Thừa Văn Thù, Phổ Hiền Mã Minh, Long Thọ Đều cùng ngợi ca Đều cùng chỉ rõ Đường về Cực Lạc Thích Ca, Di Đà đó Trong những kiếp lâu xa Cùng phát thệ nguyện lớn Độ thoát hết chúng sinh Kẻ thì nơi Uế Độ Lấy cả khổ lẫn nhơ Để nhiếp thụ tài bồi Kẻ thì cư Tịnh Độ Lấy tận sạch, lẫn vui Để nhiếp thọ luyện đào Bạn chỉ biết ngu phụ, ngu phu Vẫn hằng thường niệm Phật Mà chê Tịnh Độ ư! Sao không thấy Hoa Nghiêm Phẩm đi vào Pháp Giới Chỗ chứng của Thiện Tài Vẫn bằng ngang Đẳng Giác Mà Bồ Tát Phổ Hiền Riêng dạy mười đại nguyện Hồi hướng sinh Cực Lạc Để khắc định thời kỳ Chín tròn đầy Phật quả. Lại dùng đại nguyện ấy Phổ quát chúng Hoa Tạng Nơi cõi Hoa Tạng ấy Nào có bậc Nhị Thừa Nhẫn cho đến phàm phu Toàn ròng bốn mươi mốt phẩm Của pháp thân đại sĩ Đều phá hẳn vô minh Cùng chứng trong pháp tánh. Họ vẫn thường có thể Bổn nguyện bánh xe quay Đi vào cõi không Phật Hiện thân ra làm Phật Lại trong biển Hoa Tạng Có biết bao Tịnh Độ Mà họ vẫn hồi hướng Sinh sang cõi Tây Phương. Do đó hãy hiểu rằng Cầu sinh về Cực Lạc Là huyền môn thoát khổ Đường tắt để thành Phật. Thế nên, tự cổ chí kim, trong các chốn Tòng Lâm, Thiền, Giáo, Luật. Từ sáng tinh mơ đến chiều bóng xế, Phật hiệu Di Đà, không thể không nắm giữ, Tịnh Độ sinh về ngay. |
Cập nhật ( 21/10/2009 ) |
- Chịu trách nhiệm nội dung: TT. Thích Giác Nghi
- Chức vụ: Trưởng ban Ban Trị sự GHPGVN tỉnh Bạc Liêu
- Điện thoại: 0949 111 848
- Email: giacnghithich@gmail.com