HAI BAI CA VỌNG CỔ NHỊP 32 ĐẦU TIÊN CỦA TRỊNH THIÊN TƯ Bản đờn Vọng cổ nhịp 32 do nhạc sĩ Trần Tấn Hưng biên soạn, được công bố trong lễ giỗ Tổ tại Bạc Liêu năm 1941, bản đờn này đã được nhà nghiên cứu cổ nhạc Trịnh Thiên Tư ghi lại và sau đó đã in trong tác phẩm Ca nhạc cổ điển của ông (sách xuất bản 1962). Nhân sự ra đời và phát triển của bản Vọng cổ nhịp 32, Trịnh Thiên Tư đã sáng tác hai bài ca Vọng cổ mang tên : Huyền Trân tủi phận và Tìm bạn lạc loài ; bản chép tay của hai bài ca này đã được tác giả gởi tặng nhạc sĩ Trần Tấn Hưng để làm kỷ niệm; đây là hai bài Vọng cổ đầu tiên loại 6 câu nhịp 32 được sáng tác ở Bạc liêu (sau đó cũng được in trong sách Ca nhạc cổ điển cùng với bản đờn nhịp 32 của nhạc sĩ Trần Tấn Hưng). Chúng tôi xin phép Họa sĩ Trịnh Thiên Tài (con Soạn giả Trịnh Thiên Tư) trích lục hai bài Vọng cổ này để phục vụ độc giả và những người hâm mộ cổ nhạc. BBT. Bài Vọng cổ TÌM BẠN LẠC LOÀI Nói lối buồn : Kiều nương em ôi! Anh những tưởng vui ngày đoàn tụ, có ngờ đâu cảnh cũ vắng người yêu. Thà tương rau mà chung sống hẩm hiu, hơn là cảnh bèo giạt, mai chiều trôi nổi, gánh nặng đường xa khó tới, thời khắc trôi qua càng quặn rối lòng tơ. Em ôi ! Em đi đâu mà để cho anh … (vô Vọng cổ) 1/- … tháng đợi với ngày chờ Bến chia ly, anh đứng thẫn thờ Như chiếc nhạn bơ vơ đoái nhìn quang cảnh tiêu sơ Anh nhớ lại ngày bận bịu có nhau, thì thầm vui vẻ dưới bóng trăng thanh Trước ngọn đèn lê, vai kề đôi tuổi trẻ 2/- Sau ngày náo nức tân hôn, nhẹ nhàng không khí cô thôn Tài tử giai nhân gìn lẫn một tâm hồn Nhịp lòng chim hót, thanh thót về ngâm, thông reo hòa lẫn suối đờn Nhưng rồi nay lại chia tay lạc loài oanh yến giữa trời mây Chốn cũ còn đây, sao tứ bề bát ngát phủ một màu lam Em như chim ra biển Bắc, còn anh tìm kiếm tận trời 3/- Kiều nương yêu dấu em ôi ! Góc biển chơn trời xa diệu viễn Dễ gì anh lặn lội nơi đáy biển mò kim ? Em ở phương nao như mây ngàn hạt nội ? … Anh sống xa em như buồm loan chích cánh chơi vơi Như chiếc nhạn kêu sương dưới gầm trời ảm đạm thê lương Vơi vơi mây áng trăng thâu, Hòa Lư núi phủ sương sầu 4/- Gió lay nhẹ lá, sương gá nặng cành Não nùng rót nhẹ – tiếng thỏ thẻ của chim oanh Văng vẳng từ xa đưa đến như gợi thảm cõi lòng anh Khi nhìn hòa ốp lá, khi trông cá ép đôi… Cảnh tình tráo trác thì thôi, biếm nhẽ người chia phôi hai ngã Cung nga kia hỡi, cho gởi thơ sang, nhắn nhe rõ thấu tin nhàn 5/- Em ôi ! Cũng vì thương hải bến cải tang điền, Phải nào anh bạc ngãi hay em lại phụ nguyền Chỉ vì nạn nhân thời cuộc, nên gia đình chẳng được toàn nhiên Đã đành thế sự biến thiên, anh tin lòng em trọn trinh kiên Nhưng sao em không ở lại nhà đặng chờ ngày phu phụ đoàn viên Nay đò xưa trở về bến cũ, nhưng em ra đi không hẹn ngày về 6/- Hay là em cất gánh qua truông, Rồi lại quên nguồn hạnh phúc yêu đương Tưởng không lẻ em nỡ đành buông vỡ bình gương, Để cho anh tê tái lòng : đêm nhớ với ngày thương Em ôi ! Có nắng mưa mới thắm nhụy hoa hường Chọn vàng thử đá mới đánh giá được tình thương Cũng như đường dài hay sức ngựa, sương tuyết tường tòng bá chi tâm (Trịnh Thiên Tư sáng tác năm 1941) Bài Vọng cổ HUYỀN TRÂN TỦI PHẬN Nói lối buồn : Khắc Chung lương tướng chàng ôi ! Ngày nay bể ái của đôi ta đã xảy ra cơn… (vô Vọng cổ) 1/- … sóng gió bão bùng Không trọn niềm riêng, nên thiếp luống não nùng Tâm hồn nhi nữ, anh hùng trong cảnh lao lung Vì tan nguồn hạnh phúc, làm dâu Chiêm quốc, em trao thân Cho Chiêm – Việt giao lân, vì nước hiến thân. Ôi tình nhà đành tan vỡ 2/- Than ôi ! Trời khiến chi cho có thân càng khổ với thân Em lỗi tình chung vì câu : Vô duyên đối diện bất tương phùng Đất khách cô đơn, ai kéo xê duơn cho thiếp phải u hờn? Như nhạn kêu sương như én lạc đường, tâm hồn đau khổ thê lương Én nọ bay về phương Bắc, còn nhạn kia Đỗ lại góc trời 3/- Khắc Chung lương tướng chàng ôi ! từ đây non thề đổ vỡ ! Dù cho cá nước chia phôi, mối tình ngang trái thì thôi : Xin anh nhớ kẻ chơn trời, không phụ lời hẹn biển Hy sinh trên cảnh tang thương bởi tình trường đẫm lệ, vỡ chậu tan gương Ta phải hy sinh, nợ nước hơn nợ tình, vì Việt “Ô – Rí”, đổi lấy hai châu, lợi chung ta phải riêng sầu 4/- Xin trao một vật em đan nầy đây chiếc áo ngự hàn Gọi là của tặng Trần lang, trong cơn rét lạnh, lấy đó anh mang Xin nhớ rằng: Đây là di tích của bạn ngọc đã về đâu Nhưng còn kỷ niệm in sâu cõi lòng người quân tử mày râu Một bước ra đi, xin đừng hận kẻ sanh ly, tưởng lầm em bội nghĩa Chiêm quốc tha hương đánh dấu đoạn trường, rủi may âu cũng một con đường 5/- Thà không gặp gỡ còn hơn, để chi gắn bó keo sơn rồi : Nay bình vỡ gương tan, lý ưng anh phải khuấy nước chọc trời Cho biết tài hiên ngang dũng cảm chí khí anh hùng Nhưng em khuyên anh nên lấy ân chôn oán cho yên Gác bỏ thù nhà, để em xử tròn nhiệm vụ cao cả thiêng liêng Khắc Chung anh chịu đơn cô, cho Huyền Trân công chúa cống hồ 6/- Ngăn hai Chiêm – Việt biên thùy đã đành dứt lối uyên ương Rồi đây kẻ sầu khó nhắn người thương ; thân gái lên đường khách địa náu nương Ngơ ngẩn tâm hồn se lòng hoài thổ, nhớ bạn ba sinh chẳng trọn sơn minh Đành để cho tình quân đau khổ dầu em chẳng bạc ân tình Xin anh lãng quên như là em bất hạnh Bỏ xác nơi Chiêm Thành vì nước cam hiến thân (Trịnh Thiên Tư sáng tác năm 1941) |
Cập nhật ( 27/09/2014 ) |
- Chịu trách nhiệm nội dung: TT. Thích Giác Nghi
- Chức vụ: Trưởng ban Ban Trị sự GHPGVN tỉnh Bạc Liêu
- Điện thoại: 0949 111 848
- Email: giacnghithich@gmail.com