ĐƯỜNG BÁ HỔ (1470 – 1523) – GIANG * Lưu Hồng Sơn Đường Bá Hổ tên thật là Đường Dần, Bá Hổ là tên tự. Cuối đời tín Phật, lấy hiệu là Lục Như Cư Sĩ và Đào Hoa Am Chủ. Ông vốn người ở huyện Ngô, Tô Châu (Giang Tô), xuất thân từ thương gia kinh doanh rượu “thường thường bậc trung”, nhưng nổi tiếng tài hoa và tính cách phong lưu, ngạo nghễ. Ông là người đứng đầu nhóm Giang Đường Bá Hổ là đệ tử xuất sắc của danh họa Chu Thần. Tranh nhân vật (như các bức: Vương Thục cung kỹ, Thu phong hoàn phiến, Lý Đoan Đoan) và tranh hoa điểu (như các bức:Mặc mai, Phong trúc, Câu dục minh xuân, Lâm thủy phù dung, Hạnh hoa) của ông rất nổi tiếng, nhưng thành tựu cao nhất của ông tập trung ở tranh sơn thủy. Những tác phẩm thời trẻ của Đường Bá Hổ hiện chỉ còn đôi ba bức như Động Đình huỳnh mao chử, Trinh thọ đường và Đối trúc. Tranh thời trung niên của ông ảnh hưởng của Chu Thần khá rõ nét, mà Chu Thần lại ảnh hưởng họa pháp của Lý Đường và Lưu Tùng Niên thời Nam Tống, cho nên tranh của Đường Bá Hổ cũng thuộc họa phái hàn lâm với phong cách hùng kiện, chặt chẽ, tinh tế. Đồng thời ông cũng tham cứu bố cục và kỹ xảo bút mặc của các đại gia Mã Viễn, Hạ Khuê; dung hợp tinh hoa của các danh họa Lý Thành, Phạm Khoan, Quách Hi (thời Bắc Tống) và Hoàng Công Vọng, Vương Mông thời Nguyên, để tạo ra phong cách riêng cho mình. Song song với việc học tập các danh họa đời trước, Đường Bá Hổ cũng rất chú ý học tập ở tự nhiên. Năm 1500, ông dành hơn chín tháng thăm thú nhiều nơi, bắt đàu từ Tô Châu. Các thắng cảnh vả danh sơn đại xuyên như: Lư Sơn, Nam Nhạc Hành Sơn, Vũ Di, Nhạn Đãng Sơn, Thiên Đài Sơn, Phổ Đà Sơn, Huỳnh Sơn, Cửu Hoa Sơn; Thung Lũng Hoa Đào, Tây Hồ, Bình Sơn Đường, Vu Hồ, Cửu Giang, Xích Bích, Nhạc Dương Lâu, Động Đình Hồ, Cửu Lý Hồ, Phúc Xuân Quang, Tân An Giang… đều từng in ấn dấu chân Đường Bá Hổ và để lại dấu ấn trong các họa phẩm của ông. Khi Đường Bá Hổ trở lại Tô Châu sau chuyến lãng du đó, gia đình ông rơi vào cảnh lúng túng, vợ con bỏ nhà đi, bản thân ông phải mưu sinh bằng cách bán văn bán tranh. Năm 36 tuổi, ông dời đến thung lũng Hoa Đào (Đào Hoa Ô) dựng mái lều tranh bằng tiền bán tranh và tiêu dao ở đó cho đến cuối đời. Tranh của Đường Bá Hổ có kết cấu chặt chẽ, tạo hình chân thực sinh động, cứng cỏi, tiêu biểu như các tác phẩm: Vương Ngạo Xuất sơn, Bái đài thực cảnh, Hành xuân kiều, Quan sơn hành lữ. Cuối đời, ông thoát khỏi ảnh hưởng của Chu Thần. Giai đoạn này, tác phẩm của ông chủ yếu là tranh sơn thủy như: Sơn lộ tùng phong, Xuân sơn bán lữ, Lạc hà cô lộ, hư các vãn lương, Tây châu thoại cựu, U nhân yên tọa, Hạ nhật sơn cư… với bố cục giản, rõ, nét nhỏ như tơ nhưng không yếu ớt, giao hòa giữa cương và nhu. Chỉ riêng về vẽ đá, ông đã vận dụng nhiều kỹ thuật đi mực hành bút: đoản khảm, trường suân, thuận bút, sóc hào, phương chiết, viên chuyển. Các cảnh cỏ cây, nhà cửa, suối khe… đều được sắp xếp, bài trí cẩn mật theo thứ tự phù hợp, chặt mà không tắc, nhiều mà không rối, giàu ý thơ. Mực và màu tuy dày nhưng biến hóa đậm nhạt uyển chuyển. Sở dĩ tranh sơn thủy của Đường Bá Hổ đạt thành tựu cao là nhờ sự cách tân, sáng tạo, giải phá những khuôn khổ của họa phái phương Bắc, họa phái Giang Không chỉ họa mà thư pháp của Đường Bá Hổ cũng rất được yêu chuộng. Ông cũng là một đại thi nhân thời Minh, với nhiều tác phẩm như: Thượng ngô thiên cung như, Bách nhẫn ca, Giang Nam tứ quý ca, Đào Hoa Am ca, Nhất niên ca, Nhàn trung ca… Phần lớn tác phẩm của ông là du ký, đề họa, cảm hoài biểu hiện sự cuồng phóng và ngạo nghễ, song ngôn từ giản dị, dễ hiểu. Năm 1523, Đào Hoa Am chủ bệnh rồi mất ở Dao02 Hoa Am giữa thung lũng Hoa Đào, như ước nguyện sinh thời, để lại bài Đào Hoa Am ca bất thủ: Đào Am giữa lũng hoa đào Có tiên lành bụi thuở nào lại đây Rừng đào tiên để chốn này Ta bẻ đổi rượu vui say mấy cành Tỉnh ra hoa lai trước mình Say say tỉnh tỉnh vô tình ngày qua Hoa rụng rồi nở năm xa Ước mong chết giữa rượu hoa thơm nồng Ngựa xe luồn cúi chẳng mong Dành người tham lục tiếc hồng đua chen Cành hoa chén rượu làm duyên vui đời ẩn sĩ, không quen gác lầu Bằng so ẩn sĩ – sang giàu Như trời với đất với bao cách trùng Ngắm hoa nâng chén ung dung Hơn ai xe ngựa long đong ưu phiền Người đời cười trách ta điên Ta cười người mãi ưu miên trong trần Kìa xem hào kiệt Ngũ Lăng Không hoa không rượu lăng xăng cả đời./. |
Cập nhật ( 30/04/2012 ) |
- Chịu trách nhiệm nội dung: TT. Thích Giác Nghi
- Chức vụ: Trưởng ban Ban Trị sự GHPGVN tỉnh Bạc Liêu
- Điện thoại: 0949 111 848
- Email: giacnghithich@gmail.com