ĐỊA TẠNG VƯƠNG BỒ TÁT
* Nguyễn Tâm
Bồ Tát Địa Tạng Vương Nguyện rộng lớn mười phương Ai gây bao nghiệp chướng Ngài đều rũ lòng thương
Nơi âm cảnh nhiễu nhương Tội lỗi thật tỏ tường Cực hình không thể lường Hồn phách đau rên xiết
Lúc sanh tiền đâu biết
Những nhân quả đã gieo Giàu sang lẫn kẻ nghèo Sáu căn tâm đa dục
Mười tám tầng địa ngục Dày đặc thân chúng sanh Thịt xương máu hôi tanh Khổ sầu dâng chất ngất
Địa tạng vương bậc nhất Trong điện Diêm La này Chúng sanh bị đọa đày Niệm danh ngài thoát khổ
Tích xưa vị phật cổ Chứng bực Đẳng Giác cao Bởi nguyện rộng lớn nào Trở về thành Bồ Tát
Hoa sen vàng thơm ngát Vi diệu tỏa ngàn nơi Tâm luôn chẳng thảnh thơi Lo cứu nhân độ thế
Ánh hoàng hôn bóng xế Âm ty tối âm u Quỷ ma chốn ngục tù Lay hoay trong kiếp hạn
Bao lần đà lâm nạn Địa Tạng ngài cứu nguy Nên lễ bái phục quỳ Khỏi sa vào đường dữ
Tội hình tuy đã xử Nhưng quyết dạ niệm ngài Ắc sẽ hết đọa đày Về cõi lành hưởng phước
Chân ngài đi một bước Vạn vật được cạy nhờ Chúng sanh nên phụng thờ Địa Tạng Vương Bồ Tát !
|