ĐẤT QUÊ TA ĐÂU CŨNG CÓ LINH HỒN * Trúc Thanh Tâm Đưa em về, tìm lại quãng trời thơ ấu Mồ mả bà con từ dạo chiến tranh Chiếc cầu khỉ và con mương nhỏ Trăng phương nam, trai gái vẫn ươm tình !
Đưa em về, thăm đình chùa cổ kính Màu thời gian in dấu thăng trầm Mái trường cũ giờ chỉ còn kỷ niệm Những thâm tình đọng lại nỗi thương tâm !
Đưa em về, thăm vườn trái cây bóng mát Để em nghe tiếng chim hót tỏ tình Và quên đi những oán hờn, nước mắt Chỉ ngọt ngào dòng máu đỏ tinh anh !
Đưa em về, với buổi chiều ráng đỏ Dòng phù sa tim tím khóm lục bình Thương cánh cò qua hai mùa mưa nắng Dạ cổ, tình người chơn chất đất phương nam !
Đưa em về, cùng hương đồng lúa trổ Đất quê ta đâu cũng có linh hồn Từng hạt bụi cũng mang niềm trăn trở Từng nụ cười đầm ấm những nụ hôn !
Đưa em về, ngày hòa bình mở hội Với mùa xuân chan chứa thuở yêu người Chiếc áo bà ba và nét duyên con gái Nón lá hẹn hò tóc xõa nghiêng vai ! |