Đức Phật dạy: “Hiếu hạnh đứng đầu trăm hạnh tốt. Hiếu cảm đến trời thì mưa hòa gió thuận, hiếu cảm đến đất thì muôn vật hóa sinh, hiếu cảm đến người thì mọi phúc tăng trưởng” (Khế Kinh).

Vậy mà có phải ai cũng một lòng hiếu kính hai đấng song thân, ai cũng nhớ ân sinh dưỡng, và ai cũng kịp đáp đền ân nặng trước khi mẹ cha không còn trên cõi đời này!
Một mùa Vu lan lại theo làn gió thu về chảy tràn khắp muôn nơi, làm sống lại những tình cảm thiêng liêng cao quý.
Tại Bạc Liêu, kể từ đầu tháng 7 âm lịch, những người con Phật trong tà áo dài dân tộc, hay chiếc áo lam giản dị hiền hoà, trở về những ngôi già lam tham dự Đại lễ Vu lan trong trang nghiêm thành kính.

Chỉ lúc này đây, lắng tiếng chuông ngân, làn khói hương thanh tịnh quyện hương hoa hồng thơm ngát, nhiều người mới giật mình nhìn lại, đã lâu rồi theo dòng đời trôi nổi, vất vả bon chen, những lợi danh chấp nhặt, đã quên rồi hình bóng mẹ cha. Giờ đây nhìn lại, có người còn được cài hoa hồng đỏ nhưng không biết trân trọng, có người chỉ được cài hoa màu hồng – mất đi một đấng sinh thành, và còn có người giờ chỉ lẻ loi một bông hoa trắng mồ côi!

Trong nghi lễ báo hiếu tại một số tự viện, nhiều người mẹ, người cha nước mắt không dừng được vì lần đầu tiên được con mình cài hoa lên áo, nắm lấy đôi bàn tay chay sần vì sương nắng, dâng chén trà thơm và nói lời yêu thương cha mẹ.

Vậy đó, cha mẹ có cần gì đâu to tát lớn lao, có cần gì đâu nhà cao cửa rộng, bạc tiền đền đáp, mà nhiều người nghĩ rằng chưa đủ điều kiện đáp đền ân sinh dưỡng!. Mẹ cha chỉ cần như thế, một tình yêu thương thật sự, một chén cơm bát nước, một lời thăm hỏi ân cần,… vậy là đã đủ.

Cha mẹ hi sinh cho ta cả cuộc đời, nhưng chúng ta đã làm được gì cho đến giờ phút này, hay chỉ biết lo cho bản thân, lo cho gia đình, lại còn đem lòng oán trách mẹ cha sao không cho mình được giàu sang quyền quý bằng người khác; hoặc mẹ cha bệnh đau lại còn không chăm sóc, các con đùn đẩy nhau trách nhiệm phụng dưỡng, như vậy còn nỗi đau nào hơn dành cho cha mẹ.
Tháng 7 này trong những tràng hoa hồng kết quanh kim thân chư Phật, chư Bồ Tát, và những bông hoa thắm cài trên áo của những người con Phật, nhắc nhở bổn phận làm con, mỗi người Phật tử trở về tại gia hãy kính dâng lên cha mẹ những đoá hồng xinh đẹp nhất, cảm nhận sự bình yên trong vòng tay cha mẹ. Ngoài kia dù bão tố cuộc đời có vùi dập, thì mẹ cha vẫn mãi là suối nguồn yêu thương không bao giờ cạn.
Thực hiện: TT-TT PG Bạc Liêu.