Ý NGHĨA CÀI HOA HỒNG
Mỗi năm khi khi cơn gió thu thổi về là báo hiệu Mùa Vu Lan Báo Hiếu lại đến với người con Phật trên khắp mọi miền đất nước, và nó đã trở thành ngày lễ truyền thống của dân tộc. qua nhiều thời đại mùa Vu Lan biến thiên với mọi trình độ, tình cảm của con người, không những là mùa cứu độ Cửu huyền thất tổ, mà còn là mùa mà tất cả người con đều hướng hai đấng sinh thành của mẹ và cha trên cánh hồng tươi thắm.
“Không thể làm sao tả hết lời
Khi chiều thu vắng bóng chiều rơi
Bao nhiêu thương nhớ vời mây nước
Lòng mẹ bao la gởi cuối trời
Quê củ nghìn năm quá phủ phàng
Mà sao lòng mẹ khắp không gian
Mùa thu mang lại niềm vui củ
Cho dù cha mẹ cách trần gian
Chuông thoáng đâu đây sao đọng lòng
Bồi hồi chạnh nhớ đấng thân sinh
Bạc Liêu mây quyện vu lan đến
Hối giục ai về viếng mẫu thân”
Mẹ ơi! Đây là Mùa Vu Lan đã đến với người con Phật. trong giờ phút thiêng liêng này, chúng con hướng về cha mẹ trong tinh thần hoài niệm.
Kính bạch Chư Tôn Đức chúng con xin được trân trọng cài lên áo Quý Ngài một cành hồng đỏ thắm để Quý Ngài sống trọn niềm vinh hạnh của một người còn mẹ, hoặc một hoa hồng trắng tang thương để quý ngài nhớ rằng mình đã mất mẹ.
Kính thưa chư vị:
Còn mất là một cái gì lớn lao nhất trong đời, mất hay còn cả một bầu trời thương yêu dịu ngọt đã sưởi ấm un đúc ta nên người.
tiếng hát ầu ơi của mẹ đã ru chúng ta trên võng bồng bềnh.
“Ví dầu cầu ván đong đinh
Cầu tre lắc lẻo gập ghềnh khó đi
Khó đi mẹ dắt con đi
Con đi trường học mẹ đi trường đời”
Mẹ là biểu hiện cho tình thương, là chất liệu ngọt ngào, êm diệu và thiết tha. dưới ánh tình thương và trí tuệ của mẹ hiền ta cảm thấy lâng lâng trong bầu trời thánh thiện.
Trong giờ phút thiên liêng này, xin quý vị hày dừng lại đoạn đường mà chúng ta đang đi, nhìn lại dáng hình mình đây, huyết nhục thâm tình của mẹ đang trôi dạt muôn phương theo dấu chân của mẹ, dẫu con tim mẹ nhịp nhàn trong dòng máu hiện tại, hay cách xa vạn dăm nẻo đường xa xôi viễn xứ. trong giờ phút này hãy trọn cho mình một cành hoa đỏ thắm, biểu hiện cho vầng thái dương rực sáng của tình cha, là màu huyết nhục thâm tình, kết lại buồng tim, dẫn lại dòng máu xưa của tim mẹ chảy vào tim con.
Nhưng trời đất sẽ trút mảnh mây tang cho những ai bất hạnh khi không còn được mẹ, vì tim mẹ đã im lìm nơi suối lạnh. Tim quý vị đang cô đơn đếm nhịp, thì quý vị hãy mạnh dạn can đảm chọn cho mình màu trinh nguyên của hoa hồng trắng, mà quý vị đã mất đi dòng máu đỏ ngắt đi nhịp nối mẫu từ, cài lên áo để trọn niềm hiếu thảo với mẫu thân.
“Con cài hoa trắng mồ côi ấy
Mà lệ sầu vươn ướt cánh thơ
Như thấy cành khô trong gió lạnh
Phất phơ đời lạnh bóng bơ vơ
Nhớ mẹ ru chiều sương toả trắng
Cho vườn hoa cúc đợi trăng sang
Có ai đi mãi tìm trăng rụng
Tiếng mẹ ngàn xưa thoảng ánh vàng”
Tất cả trong bao đớn đau tâm hồn, tê tái con tim của người con bất hạnh mất mẹ. càng quằn quại nhớ thương thêm khi cánh hồng màu trắng tang thương cài lên áo anh trong Mùa Báo Hiếu Vu Lan về. một màu trắng lạnh lùng làm nước mắt tuôn rơi mặn chát trên đầu môi, để rồi thấm vào lòng nghe bao cay đắng, tức tưởi nghẹn ngào. Càng nhìn người ta diễm phúc còn được mẹ và cài lên áo một cành hồng tươi thắm, thì càng thấy lòng buốt giá, tủi phận phải không anh? Ngày xưa cái tuổi ấu thơ cũng như em, bên mẹ đến chùa đón vu lan như hôm nay trong niềm vui với đoá hồng tươi thắm. đã hết rồi. đã mất rồi những năm tháng thần tiên ấy, giờ đấy chỉ còn là cánh hồng trắng mang bao nổi xót xa trống vắng.
“thu sang lá rụng sân chùa cũ
mà mẹ ra đi chẳng trở về
lắng tiếng chuông ngân hưng thiện tự
nghe lòng chết lịm nỗi đau tê”
Dù anh bất hạnh mất mẹ và em diễm phúc còn được mẹ. tất cả đều mang một nổi niềm trong lòng thương và nhớ mẹ. xin anh hãy lắng đọng tâm hồn mà thắp nén hương lòng quì dưới Phật Đài thành kính dâng lên tấm lòng người hiếu tử. trong mùa báo hiếu vu lan thiêng liêng mầu nhiệm này là dịp để cho anh nhớ lại lời cha mẹ dạy mình sống sao cho thánh thiện thuỷ chung. rồi chính em cũng chuẩn bị cho mình một hành trang vào đời bằng những lời cha mẹ dạy dỗ mình suốt một thời gian dài trong tổ ấm thân yêu. Em phải làm sao trở thành nhân tài giúp ích cho xã hội, đất nước và sống đừng quên cội quên nguồn, quên nghĩa ân.
Những tiếng hát , những hồi chuông báo hiếu đã ngân vang, xin quý vi hãy nhìn lên Đức Phật từ bi, nhìn thẳng vào bóng mẹ hiền mà hảnh diện, tự chọn cho mình một cành hoa hồng cài lên chiếc áo Vu Lan. Đây chiếc áo Vu Lan cánh hồng tưởng mẹ, màu trắng đó màu hồng đây đều là tình thương dành cho mẹ. tất cả hãy phủ phục ăn năn những lỗi lầm ta đã gây thương tích trong tim mẹ, đã một lần làm mắt mẹ rưng rưng. Xin quý vị hãy chọn cho mình một màu hoa thích hợp để nhớ đến hai đấng sinh thành.
Quý vị hãy chọn đi, đây chiếc áo Vu Lan, đây cánh hoa tưởng mẹ, xin gởi đến những bà mẹ thân yêu muôn thuở của chúng ta và hãy chấp tay tưởng nhớ vâng lên .
Trước khi dứt lời con xin thay mặt cho Quý Phật Tử nguyện cầu Hồng Ân Phật Tổ gia hộ Chư Tôn Đức pháp thể khing an, tuệ đăng thường chiếu, là con thuyền bát nhã đưa chúng sinh lên bờ giác, chúc Quý Ngài sống trọn vẹn trong tình thương của Đấng Song Đường. xin chân thành cầu chúc Quý Phật Tử cùng chư vị khách quý sẽ hưởng trọn niềm hạnh phúc trong ánh hào quang Chư Phật sẽ mãi mãi là những người con chí hiếu của mẹ và cha. một lần nữa xin hãy cùng nhau chấp tay dâng tất cả lòng mình lên Đấng Sinh Thành Dưỡng Dục bằng những đoá hoa hồng trong tâm hồn hiếu tử vô vàn thiết tha.
“Hoàng hôn xuống, chuông chùa ngân nhè nhẹ
Vu Lan kinh cầu ấm vọng vang trời
Dù mai này đời chia xẻ trăm nơi
Con vẫn nhớ tiếng ru hời của mẹ.”
Thích Thiện Phúc
Cập nhật ( 15/08/2008 )